Nghe có vẻ điên rồ nhưng hành tinh có bầu trời lung linh với hàng triệu vì sao có thể chính là Sao Hỏa.
Cụ thể, một đội ngũ nghiên cứu do kỹ sư Samaneh Ansari thuộc Đại học Northwestern ở Mỹ dẫn đầu đã đề xuất một kế hoạch chi tiết về phương pháp biến hành tinh đỏ thành một môi trường có thể sống được.
Theo Science Alert, ý tưởng biến Sao Hỏa thành một thuộc địa đã thu hút sự quan tâm từ nhiều cơ quan không gian toàn cầu. Tuy nhiên, vẫn tồn tại nhiều thách thức, chẳng hạn như điều kiện khí hậu lạnh lẽo.
Nhiệt độ trên sao Hỏa rất thấp, nằm ở mức mà con người khó có thể thích nghi: trung bình khoảng -64 độ C.
Chiến lược mới mang tên "nanorod" dựa trên một vài ý tưởng đã được đưa ra trước đó, nhằm bơm thêm khí nhà kính vào bầu khí quyển của Sao Hỏa để tăng nhiệt độ của hành tinh, tương tự như hiện tượng nóng lên toàn cầu mà Trái Đất chúng ta đang trải qua.
Sự ấm lên của Sao Hỏa sẽ tạo cơ hội cho các cộng đồng vi khuẩn quang hợp phát triển, từ đó dần dần làm tăng lượng oxy cho hành tinh này.
Vấn đề ở chỗ Sao Hỏa thiếu nhiều yếu tố cần thiết cho chiến lược này, và việc vận chuyển một khối lượng lớn khí nhà kính từ Trái Đất hoặc khai thác chúng ở độ sâu trong hành tinh đều rất tốn kém.
Theo kế hoạch mới, các nhà nghiên cứu người Mỹ khuyến nghị sử dụng những vật liệu có thể khai thác dễ dàng trên hành tinh đỏ: kim loại.
Các robot khảo sát của NASA đã xác nhận rằng bề mặt của hành tinh này chứa nhiều kim loại, bao gồm sắt và nhôm, trong đó sắt là nguyên nhân chính tạo nên màu đỏ đặc trưng của nó.
Do đó, nếu chúng ta khai thác hàng tấn kim loại từ bề mặt của hành tinh và sau đó phóng chúng - dưới dạng các hạt siêu nhỏ - bằng một thiết bị tương tự như một khẩu pháo mạnh mẽ, chúng ta sẽ hình thành những đám mây kim loại có khả năng lưu giữ năng lượng ấm áp từ Mặt Trời cho hành tinh.
Theo các tác giả, dự án của họ có tính khả thi cao gấp 5.000 lần so với những dự án khác.
Loại kim tuyến mà họ sử dụng có hình dạng các thanh siêu nhỏ với tỷ lệ 60:1, kích thước tương đương với những hạt bụi từ Sao Hỏa, và nhỏ hơn so với kim tuyến thường thấy trong các bữa tiệc.
Kích thước và hình dáng của các thanh nano sẽ giữ cho bụi không rơi xuống bề mặt sao Hỏa lâu hơn gấp 10 lần so với bụi tự nhiên.
Nếu được giải phóng liên tục với tốc độ 30 lít mỗi giây, các thanh nano sẽ sinh ra lượng nhiệt cần thiết, làm cho băng ở bề mặt tan ra và làm tăng áp suất không khí khi băng carbon dioxide chuyển hóa thành khí.
Sẽ cần một vài thế kỷ để Sao Hỏa trở nên ấm áp như Trái Đất, nhưng trong vòng vài thập kỷ tới, nhiệt độ của nó có thể tăng thêm khoảng 28 độ C. Mặc dù đây vẫn là mức nhiệt không thuận lợi cho con người, nhưng đủ để cho các vi khuẩn mà chúng ta đưa tới có thể phát triển và thực hiện quá trình quang hợp, từ đó góp phần từng bước cải tạo hành tinh này.
Nghiên cứu này mới đây đã được công bố trên tạp chí khoa học Science Advances.