Theo Space, vệ tinh Cân chỉnh hồng ngoại (S73-7) được phóng vào năm 1974 đã mất liên lạc với radar hai lần, vào những năm 1970 và 1990, và chỉ được phát hiện lại sau 25 năm lạc trong không gian.
Vào ngày 10/4/1974, vệ tinh S73-7 đã được phóng lên như một phần của Chương trình Thử nghiệm Không gian của Không quân Mỹ (United States Air Force's Space Test Program). Ban đầu, nhiệm vụ của vệ tinh là hoạt động như một mục tiêu hiệu chuẩn cho thiết bị viễn thám. Tuy nhiên, sau khi được triển khai, vệ tinh đã gặp sự cố và không thể thực hiện chức năng như dự kiến. Sau đó, vệ tinh đã mất khỏi tầm quan sát của các nhà theo dõi trên mặt đất.
Vào ngày 25/4, vệ tinh S73-7 đã bất ngờ được phát hiện lại nhờ vào dữ liệu theo dõi của các nhà khoa học không gian Mỹ. Việc xác định danh tính của vệ tinh này gặp khó khăn do nó đã mất khỏi radar hai lần và có tiết diện radar rất thấp. Tuy nhiên, các nhà khoa học đã sử dụng kết hợp dữ liệu quỹ đạo và hình ảnh để xác nhận rằng đây chính là vệ tinh S73-7.
Việc phát hiện vệ tinh S73-7 đánh dấu một bước tiến quan trọng đối với cộng đồng khoa học vũ trụ. Điều này là minh chứng cho sự quan trọng của việc theo dõi các vật thể trong không gian, đặc biệt là rác thải vũ trụ, có thể gây nguy hiểm cho các vệ tinh và tàu vũ trụ khác.
Thực tế, Trái Đất đang đối diện với một bầu trời chứa đầy rác thải. Bởi vì phía trên khí quyển là quỹ đạo của hành tinh, là nơi mà các vật thể không gian "trú ngụ", không bị thu hút xuống mặt đất và không thể rời khỏi không gian. Theo ước tính mới nhất từ Cơ quan Vũ trụ Nga (Roscosmos), có khoảng 1 triệu mảnh rác không gian lớn nhỏ đang tồn tại trong khu vực này.
Sự kiện này cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc nâng cao khả năng theo dõi các vật thể trong không gian. Với việc ngày càng có nhiều vệ tinh được phóng lên quỹ đạo, việc theo dõi và quản lý rác thải vũ trụ sẽ trở nên quan trọng hơn.