Suốt một thời gian dài, dấu vân tay đã được sử dụng như một "tiêu chuẩn vàng" để phân tích pháp y và điều tra tội phạm. Nguyên nhân cho việc này là do dấu vân tay được hình thành từ sự tương tác giữa các gen và môi trường trong tử cung, do đó, dấu vân tay của mỗi người đều là duy nhất.
Tuy nhiên, một nhóm nghiên cứu do Gabe Guo - một sinh viên cuối cùng của trường Đại học Kỹ thuật Columbia và không có kiến thức về lĩnh vực pháp y - dẫn dắt đã chỉ ra rằng con người có thể có dấu vân tay giống nhau.
Nhóm đã áp dụng một mô hình trí tuệ nhân tạo được gọi là mạng tương phản sâu, thường được áp dụng trong các nhiệm vụ nhận dạng khuôn mặt và huấn luyện nó bằng cách sử dụng dữ liệu công cộng từ cơ sở dữ liệu chính phủ Mỹ chứa khoảng 60.000 dấu vân tay.
Các nhà nghiên cứu đã phân tích từng cặp dấu vân xen kẽ giữa các cặp thuộc về cùng một người (nhưng từ các ngón tay khác nhau) và các cặp thuộc về những người khác nhau. Sau quá trình đào tạo, hệ thống Trí tuệ Nhân tạo bắt đầu cho thấy mức độ chính xác đáng kể (77%) trong việc nhận biết được các dấu vân tay khác nhau của cùng một người hoặc dấu vân tay giữa người với nhau.
Ngoài ra, mạng lưới ngày càng xác định chính xác hơn khi có hai dấu vân tay khác nhau thuộc về cùng một người. Mặc dù dấu vân tay trên mỗi ngón tay đều thuộc về cùng một người, nhưng trí tuệ nhân tạo có thể phân tích được nhiều điểm tương đồng. Cụ thể, hướng và độ cong của đường vân trùng khớp mặc dù trên các ngón tay khác nhau của cùng một người.
Dù việc sử dụng Trí tuệ Nhân tạo (AI) để so sánh dấu vân tay của con người đã khá ổn định, nhưng vẫn chưa hoàn thiện khi áp dụng vào thực tế. Tuy nhiên, nhóm nghiên cứu tin tưởng rằng có 99,99% điểm tương đồng được tìm thấy trong dấu vân tay của con người là có thực và mạng lưới thần kinh có thể được phát triển để đạt tỷ lệ thành công cao hơn.
Nghiên cứu của Guo đã tạo ra một số tranh cãi trong cộng đồng khoa học pháp y. Một số chuyên gia cho rằng nghiên cứu của Guo là đáng tin cậy và cho thấy rằng dấu vân tay không phải lúc nào cũng là một phương pháp nhận dạng chính xác. Những người khác cho rằng nghiên cứu của Guo có một số hạn chế và dữ liệu mà Guo thu thập không đủ để đưa ra kết luận chắc chắn.
Dù kết quả nghiên cứu của Guo có đúng hay không, thì nó cũng đặt ra một số câu hỏi quan trọng về tính chính xác của việc sử dụng dấu vân tay để xác định danh tính. Các cơ quan thực thi pháp luật và các tổ chức khác đã sử dụng dấu vân tay để xác định danh tính của con người trong nhiều thập kỷ. Tuy nhiên, nghiên cứu của Guo đã chỉ ra rằng có khả năng hai người có dấu vân tay giống hệt nhau một cách rất nhỏ. Điều này có thể gây ra những sai sót trong việc xác định danh tính, đặc biệt là trong các trường hợp pháp lý quan trọng.