Theo một nghiên cứu mới được công bố trên Geophysical Research Letters, hành tinh ẩn bên trong Trái Đất được gọi là Theia, với một phần chưa tan hết tạo ra các "đốm màu" mà dữ liệu địa vật lý đã xác định ở khu vực đáy lớp phủ, gần lõi ngoài.
Theia là một hành tinh ảo lớn hơn Sao Hỏa, đã va chạm với Trái Đất nguyên thủy khoảng 4,5 tỷ năm trước.
Sự va chạm đã làm cho cả hai hành tinh non trẻ tan vỡ, hầu hết vật chất của Theia trộn lẫn vào Trái Đất, trong khi một phần nhỏ bay lên quỹ đạo và hợp nhất với các mảnh vỡ từ Trái Đất, dần kết tụ thành Mặt Trăng.
Các "đốm màu" từ Theia - được gọi là LLVP - là những khu vực mà tốc độ của sóng địa chấn giảm đột ngột khi đi qua.
Trong nghiên cứu mới này, đội ngũ nghiên cứu từ Viện Công nghệ California (Caltech - Mỹ) đã áp dụng các mô hình máy tính để phân tích tác động của LLVP đối với lớp vỏ Trái Đất trong suốt hàng triệu năm qua.
Theo tóm tắt nghiên cứu của tạp chí khoa học PHYS, các mô hình cho thấy khoảng 200 triệu năm sau khi Theia va vào Trái đất, áp lực từ LLVP đã dẫn đến việc tạo ra các luồng nóng kéo dài từ gần lõi đến bề mặt.
Điều này dẫn đến việc một số phần của bề mặt chìm xuống, gây ra hiện tượng hút chìm. Sự hút chìm cuối cùng đã gây ra sự đứt gãy trên bề mặt, mà ngày nay đóng vai trò là ranh giới cho các mảng kiến tạo.
Mảng đá kiến tạo có thể được xem như là bề mặt của Trái Đất. Ước tính có khoảng dưới 20 mảng lớn nhỏ như vậy liên tục di chuyển. Một số mảng tiếp tục chui xuống dưới do hiện tượng hút chìm, trong khi mảng khác trượt lên trên.
Các bản đồ kiến tạo "cõng" lục địa và đại dương trên lưng, do đó quá trình kiến tạo bản đồ khiến đất đai Trái Đất nhiều lần hợp thành siêu lục địa nằm giữa siêu đại dương rộng lớn, sau đó lại tách ra như hiện tại.
Việc tạo ra mảng địa cũng chính là nguyên nhân gây ra nhiều hiện tượng địa chất như động đất, núi lửa, tạo núi, hình thành đáy đại dương mới...
Theo các nhà nghiên cứu, mô hình của họ có thể giải thích lý do tại sao một số khoáng chất cổ đại nhất trên Trái Đất lại chứa đựng dấu vết về quá trình hút chìm.