Đại học Glasgow (Anh), Bảo tàng Field và Đại học Northwestern (Mỹ) đã sử dụng công nghệ tiên tiến để phân tích các mẫu đá Mặt trăng được tàu Apollo 17 của NASA mang về Trái đất từ năm 1972.
Vô tình, nó đã tiết lộ rằng Mặt trăng của chúng ta đã già hơn so với ước tính ban đầu, cũng như các chi tiết khác về vụ va chạm giữa Trái đất non trẻ và hành tinh lớn Theia từ Sao Hỏa.
Theo SciTech Daily, sử dụng phương pháp chụp cắt lớp đầu dò nguyên tử tiên tiến, các nhà khoa học đã xác định được tuổi cổ của tinh thể zircon lâu đờn nhất trong mẫu.
Đó là "viên thuốc thời gian" của sự kiện Thiea, một giả thuyết đã được biết đến từ lâu.
Một giả thuyết cho rằng khoảng 4,4-4,5 tỉ năm trước, hành tinh Theia đã va chạm mạnh vào Trái đất non trẻ. Vật liệu từ cả hai hành tinh đã trộn lẫn với nhau để tạo nên vật liệu của Trái đất hiện tại.
Trong quá trình đó, một vài mảnh vỡ đã bị phóng xa và quay quanh Trái đất trước khi từ từ gom lại thành Mặt trăng.
Điều này cũng lý giải vì sao Trái đất và vệ tinh tự nhiên duy nhất của nó có thành phần tương đồng.
Các ước tính trước đây cho biết rằng, Mặt trăng đã hình thành khoảng 4,425 tỉ năm trước đây.
Tuy nhiên, tinh thể zircon chỉ có thể hình thành khi magma dương nhiệt đại dương - tồn tại trong thời kỳ ngắn trong quá trình "sinh ra" - có thời gian để nguội.
Theo một bài viết trên tạp chí Geochemical Perspectives Letters, tinh thể cổ nhất mà phi hành đoàn của Apollo 17 được mẫu về Mặt trăng đã được xác định có tuổi đạt tới 4,46 tỉ năm. Điều này cho thấy Mặt trăng đã già hơn con số đó.
Các nhà khoa học cho rằng thời gian Trái đất và Theia va chạm đã diễn ra cách đây khoảng 40 triệu năm so với ước tính ban đầu, điều này được xem là một con số hợp lý.
Nhờ làm chứng cho quá trình hình thành của Mặt trăng, những tinh thể này cũng trở thành bằng chứng quý giá về thảm họa va chạm hành tinh ngoài sức tưởng tượng của hệ Mặt trời trẻ khỏe, không chỉ đơn thuần là một giả thuyết.
Thêm vào đó, điều đó còn đồng nghĩa với việc nó mang trong nó cơ hội quan trọng đối với sự tồn tại của cuộc sống trên Trái đất.
Mặt trăng là yếu tố vô cùng quan trọng trong việc tạo ra hành tinh như chúng ta biết hiện nay. Với vai trò của mình, vệ tinh này đảm bảo sự ổn định của trục quay của Trái đất và cung cấp chu kỳ 24 giờ trong một ngày, đồng thời tạo ra hiện tượng thủy triều.
Dù không có Mặt trăng, Trái đất vẫn có thể khả năng sinh ra sự sống, tuy nhiên loại sự sống đó sẽ hoàn toàn khác biệt so với thế giới mà chúng ta đang sống hiện nay.