Một lần nữa, tôi phải thừa nhận rằng chú nhím xanh Sonic chỉ thành công khi đặt trong môi trường 2D, và may mắn rằng Sonic Superstars đã thực hiện điều đó rất tốt.
Trong quá khứ, khi Sega và Nintendo cạnh tranh với nhau trong từng hệ máy, Mario và Sonic đã trở thành hai biểu tượng của họ và cùng thách đấu trong từng tựa game. Tuy nhiên, sau khi Sega không còn sản xuất các máy Console nữa, Sonic dần mất đi ánh hào quang của mình, mặc dù vẫn giữ được tốc độ chạy nhanh như tia chớp. Trong khi đó, đối thủ của anh là Mario, một anh chàng thợ sửa ống nước, ngày càng thành công hơn. Nguyên nhân chính của điều này là tốc độ của Sonic. Trên nền tảng 2D, việc xây dựng các màn chơi cho anh không quá khó khăn. Tuy nhiên, trên nền tảng 3D, mọi thứ thay đổi hoàn toàn. Để duy trì tốc độ của Sonic, nhà phát triển game phải xây dựng các màn chơi khổng lồ, và việc điền khung cảnh vào các màn chơi này trở thành một vấn đề khác. Điều này đã khiến cho các tựa game Sonic 3D đa phần bị đánh giá là trống rỗng và không có gì đặc biệt. Sega đã nhận ra vấn đề này và quay trở lại với môi trường 2D trong Sonic Superstars. Trong tựa game này, nhóm phát triển Arzest đã kết hợp rất tốt gameplay 2D của các phiên bản cổ điển và cơ chế vật lý của Sonic Mania với những tính năng mới và đồ họa đẹp hơn rất nhiều. Mặc dù không thể tạo ra một siêu phẩm chấn động làng game, nhưng chúng ta vẫn có được một tựa game chất lượng tốt, đặc biệt khi so sánh với các tựa game 3D trước đây.
Cốt truyện trong Sonic Superstars tương tự phiên bản game 2D trước đó, đơn giản khi tái ngộ Dr. Eggman và Fang the Hunter, đối mặt với âm mưu thống trị thế giới của tiến sĩ này. Đặc biệt, sau hơn 30 năm, thương hiệu Sonic giới thiệu nhân vật mới có tên Trip. Ban đầu, Trip không nhận được sự chú ý, nhưng sau đó ta nhận ra cô ấy là một bổ sung quan trọng không chỉ cho tựa game này mà còn cho toàn bộ thương hiệu Sonic. Trong gameplay, người hâm mộ nhận thấy Sonic Superstars rất quen thuộc, đặc biệt trong màn Bridge Island có nhiều nét tương đồng với Green Hill Zone. Tuy nhiên, Arzest không chỉ đơn thuần sao chép các thiết kế cũ vào game mới. Mỗi lần chơi, ta có thể khám phá nhiều khu vực bí ẩn, mang đến sự quen thuộc và thú vị. Đặc biệt, thiết kế của tựa game được đánh giá là sáng tạo, ví dụ như màn Golden Capital nơi trọng lực thay đổi khi đi qua các vòng tròn, hay màn Cyber Station khi kẻ thù và nhóm Sonic biến thành các phiên bản 3D pixel. Từ thiết kế, hình ảnh cho đến âm nhạc, tất cả đều được làm rất tốt. Trong lần quay trở lại này, chúng ta không chỉ có Sonic mà còn có ails, Knuckles và Amy. Mỗi nhân vật giữ kỹ năng riêng, chẳng hạn như Sonic tăng tốc, Tail bay, Knuckles bám tường và Amy có thể nhảy hai lần và sử dụng cây búa để đánh bại kẻ thù. Bên cạnh đó, ta có thể sử dụng Emerald Powers, thu thập Chaos Emeralds qua mini-games để sử dụng các sức mạnh đặc biệt. Mỗi viên ngọc cho phép ta sử dụng một lần và reset sau khi qua một checkpoint. Các kỹ năng này rất đa dạng và hữu ích, từ tạo ra các nhân bản để tiêu diệt kẻ thù, bơi ngược dòng thác hay lướt qua không trung để tiếp cận các khu vực bình thường mà không thể đến được. Các tính năng này rất hữu ích khi gặp khó khăn trong màn chơi.
Có một điều rất tuyệt vời ở Sonic Superstars là bạn có thể chơi cùng ba người bạn khác trên cùng một máy. Tuy nhiên, nhà phát hành game đã gặp phải một sai lầm nghiêm trọng là tốc độ di chuyển của các nhân vật không giống nhau, do đó, mỗi vài chục giây, người điều khiển Sonic phải dừng lại chờ đợi những người khác. Game cũng hỗ trợ nhiều chế độ chơi khác nhau, bao gồm cả chơi online, tuy nhiên khi thử phần này, đôi khi tôi bị gặp lỗi và crash, ngoài ra, phần này cũng không mang lại nhiều điều đặc biệt, nếu không muốn nói trực tiếp là khá nhàm chán. Tuy vậy, tổng thể Sonic Superstars vẫn là một trò chơi tốt đáng để trải nghiệm trong thời gian hiện tại.